Bên trời cố xứ - Bến Xưa - Biệt - Biết tìm đâu tìm nhau - Bình yên – Bỏ lại đời quên – Bỏ lại mùa thu (2) – Bốn câu (3 bài) – Bóng chim huyền thoại – Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay
BÊN TRỜI CỐ XỨ
Lê Văn Trung - Tạp
chí Bách khoa, số 323, ngày 15-06-1970
BẾN XƯA
Tặng Ngọc Thư
Hội An 1995
BIỆT
Ta đi có lẽ không về
nữa
Về làm chi quê quán mịt mùng
Mẹ cha chắc đã tan thành đất
Đất ở đâu cũng lạnh vô cùng
Đất ở đâu cũng màu luân lạc
Em giờ chắc đã thành góa phụ
Xương trắng cồn hoang đêm chó tru
Hồn ai xiêu lạc đền rêu cũ
Cũng đành nén lệ khóc thiên thu
Ta đi là biệt đời nhau
nhé
Em có lên ngàn ngóng bốn phương
Đã biết trăm năm tình hóa đá
Thì mong chi giọt lệ tương phùng
Đã biết ta trăm đường muôn ngả
Thân là hạt bụi bay trong gió
Đậu xuống trần gian như giấc mơ
Đậu xuống lòng em như điềm gỡ
Nỗi đau truyền kiếp tự bao giờ
Thôi xem như chưa hề
có nhau
Hai ta là hai cõi chiêm bao
Em và ta là hai chiếc lá
Chiếc rơi triền thấp chiếc đồi cao
Giông bão thổi tung ngàn số phận
Không họ hàng không cả tông chi
Đời ở đâu cũng đời nhiều loạn
Ta ở đâu nào có hơn gì
Người ở đâu cũng người xa lạ
Đất trời là một khối vô tri
Qua bao vong diệt cùng dâu bể
Trái tim người là nấm mộ đây
Đôi mắt đã mù khô cả lệ
Mà buồn hơn khúc hát đoạn trường
Ta thấy ngươi ngồi ôm tượng Chúa
Ngươi và ta hai kẻ sau cùng
Cứ đi cho hết vòng luân chuyển
Mà ngắm nhân gian đã loạn cuồng
Trái tim người chứa toàn sâu bọ
Lòng như sương khói chẳng buồn vui
Ta chỉ thương ngươi còn vọng tưởng
Một trần gian quá đổi ngậm ngùi
Ta chỉ thương ta còn ngất ngưỡng
Đi- về hai nẻo vẫn chưa nguôi.
Lê Văn Trung
BIẾT
TÌM ĐÂU TÌM NHAU
Có lẽ mười năm sau
Còn mình anh ngồi lại
Ai tìm nhau tìm nhau
Giữa nhạt nhòa sương khói
Có lẽ mười năm sau
Em phương người quên lãng
Anh con sóng chân cầu
Vỗ hoài vào vô vọng
Có lẽ mười năm sau
Trăng hạ huyền chếch bóng
Làm sao biết tìm đâu
Thuở rằm ươm tình mộng
Có lẽ mười năm sau
Anh con tàu về muộn
Lặng lẽ vào sân ga
Sân ga buồn hoang vắng
Biết tìm đâu tìm nhau
Mà tìm nhau tìm nhau.
Lê Văn Trung
BÌNH YÊN
Có giây phút thật bình
yên
Lòng như mây trắng bập bềnh trong sương
Áo vàng ươm gió vừa đông
Lạnh vừa đủ thắm môi hồng em tôi
Xa xa cánh én lưng trời
Lê Văn Trung
BỎ LẠI ĐỜI QUÊN
(Viếng linh hồn thi sỹ Phạm Ngọc Lư)
Đành bỏ lại dỡ dang
trần gian mộng
Anh trở về tắm gội dưới trăng sao
Cõi vi diệu hồn anh bay lồng lộng
Trả lại tình trọn vẹn nghĩa thương đau
Các em hỡi! Những môi
ngà mắt ngọc
Vói bàn tay níu gọi cõi vô cùng
Xin hãy thắp nồng nàn dòng lệ biếc
Tiễn anh về vời vợi cõi trời không
Các em hỡi! Những lụa
là da thịt
Rướn bàn chân đốt ngọn nến bên trời
Xin tỏa hết sắc hương đời diễm tuyệt
Cho anh về sáng rực cõi rong chơi
Bỏ lại trần gian bỏ
tình bỏ bạn
Bỏ ai ngồi bên một góc đời quên
Và tôi nữa, sẽ một lần bỏ lại
Trái tim còn nguyên vẹn ở trong em.
Lê Văn Trung
BỎ LẠI MÙA THU
Người bỏ lại Mùa thu
tôi Và gió
Gió Vô tình Thổi rụng Một mùa thu
Người bỏ lại Mùa thu tôi Và nắng
Nắng Rơi bầm Giọt lệ Sót Trên mi
Người bỏ lại Mùa thu tôi Chiếc lá
Lá chưa vàng Nằm lạnh Tím hoàng hôn
Người bỏ lại Đường chiều tôi Một bóng
Bóng tôi buồn Như một Bóng mây
Ngày thì trôi Bóng tôi Còn đọng lại
Như tượng buồn Ngồi đợi Bóng mây bay.
Lê Văn Trung
BỎ LẠI MÙA THU
(Thơ cho Cõi Lặng Im)
Người bỏ lại mùa thu
tôi từ độ
Trăng chưa rằm tháng tám lòng giăng mưa
Câu thơ ướt chảy dài theo nỗi nhớ
Câu thơ buồn đọng lại vũng sầu xưa
Người bỏ lại dấu chân
tình rêu mục
Chiều tương tư giọt nắng úa bên trời
Câu thơ nghẹn như một lời thú tội
Câu thơ mềm như lệ ấm trên môi
Người bỏ lại mùa thu
tôi từ độ
Gió vàng thu chưa nhuộm áo thu vàng
Câu thơ rụng như một dòng sương vỡ
Sương vỡ buồn trắng xóa cõi nhân gian
Người bỏ lại
Thôi Đành thôi Bỏ lại
Trăng chưa rằm Khuyết mãi cuộc trăm năm
Tôi về giữa vườn thu xưa réo gọi
Gọi tên người vọng suốt cõi tình không.
Lê Văn Trung
BỐN CÂU
1.
Đi suốt trăm năm đời rã mỏi
Loay hoay chưa cạn một ly buồn
Có lẽ đất trời xa quá đổi
Ta về nô giỡn giữa hư không.
2.
Hôm qua có kẻ đứng bên đường
Hỏi có mua giùm nỗi nhớ thương
Sao ta đành bỏ ta cô độc?
Sao ta đành nhìn ta hoang mang?
3.
Em hỡi trong đôi dòng lệ biếc
Là cõi tình xanh đã rụng vàng
Vườn Hồng ai ngỡ vườn Chia Biệt!
Tình nồng ai ngỡ tình ly tan!
Lê Văn Trung
BỐN CÂU
1/
2/
BỐN CÂU
BÓNG
CHIM HUYỀN THOẠI
BÓNG
MÂY THIÊN CỔ BÂY GIỜ CÒN BAY
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment