Em về hôm ấy - Em về hôm ấy không về nữa - Em về mở lại giùm trang sách - Em về mơ tiếp cơn mơ – Em về ngà ngọc giấc mơ tôi – Em về trong cơn mơ – Em về trong mưa – Em về vi diệu bóng xuân sang
EM VỀ HÔM ẤY
Em về hôm ấy không về nữa
EM VỀ MỞ LẠI GIÙM TRANG SÁCH
(Gửi
anh Trần Hoài Thư)
Em về mở lại giùm trang sách
Chừng đã nhiều năm ta bỏ quên
Em hong khô lại đôi dòng lệ
Đã ướt từng con chữ muộn phiền.
Em về lật mở từng trang sách
Đọc tiếp giùm ta những chuyện buồn
Chuyện những mảnh đời không lối thoát
Chuyện những dòng sông đã cạn dòng
Em về đọc lại từng trang sách
Ta sợ sau này sẽ lãng quên
Ta sợ mộ đời rêu úa rủ
Ôi hồn tráng sĩ cũng vô danh
Em về chép lại từng trang sách
Chừng đã chôn vùi giữa nhiễu nhương
Nước mắt đừng hoen mờ con chữ
Theo dòng nước mắt khóc quê hương
Có ai ngồi đọc từng trang sách
Cháy sém từ trong lửa hận thù
Chữ mất chữ còn như xương máu
Nhạt nhàu trong ký ức đau thương
Có ai ngồi lật từng trang sách
Chợt thấy tê buồn những ngón tay
Chợt thấy hồn ma trong hồn chữ
Lang thang như một kiếp lưu đày
Về khâu vá lại từng trang sách
Ta ngồi vẽ lại giấc mơ xưa
Đêm đốt nhang trầm ta khấn nguyện
Em về chép lại giùm trang thơ
Ta đã nhiều năm không trở lại
Con đường cố lý vẫn mù xa
Em có về qua ngôi nhà cũ
Hỏi giùm người có nhớ ra ta.
Lê Văn Trung
EM VỀ, MƠ TIẾP CƠN MƠ
Em về sương trắng chiều đông
Tóc cài nơ lụa môi nồng hương thu
Em về mơ tiếp cơn mơ
Tôi bờ mê hoặc đợi chờ chiêm bao
Nở giùm tôi nhé quỳnh Hoa
Nụ hồng men mật nụ ngà ngọc hương
Em về nở một mùa trăng
Trải tình sương mỏng lụa mềm lên thơ
Em về mơ tiếp cơn mơ
Tôi chênh chao giữa đôi bờ thực hư.
Lê Văn Trung
EM VỀ NGÀ NGỌC GIẤC MƠ TÔI
Mai kia mốt nọ tôi trở về
Vườn cũ vàng ươm thơm nắng mai
Có đôi chim nhỏ trên cành biếc
Tiếng hót mềm như hương tóc bay
Đường hoa, ai lót mùa thu cũ
Để lá vàng tôi trải xuống chiều
Để gió hồn tôi tan nhè nhẹ
Lên màu son phấn của tình yêu
Tôi qua vườn cũ chợt dừng chân
Thấy đóa hoa xưa nở trắng ngần
Ô hay! Em của mùa xanh vắng
Trở về nhung lụa gót thanh tân
Em về ngà ngọc giấc mơ tôi
Hoa của tình xưa nở trắng trời
Em nở trong hồn tôi vạn đóa
Cho ngàn sợi máu cũng reo vui.
Lê Văn Trung
EM VỀ TRONG CƠN MƠ
Mai em về thắp tình lên trăng
Sáng lung linh một nụ hoa rằm
Tỏa bay áo mỏng chìm trong gió
Da thịt trầm hương hay dạ lan
Mai em về vẽ tình lên
sương
Dìu nhau vùi đắm mộng thiên đường
Tôi đem thơ trải mềm lên cỏ
Tôi nở vào thơ triệu đóa hồng
Mai em về xỏa tình
trong mây
Chờ ai mà tóc mềm trên vai
Tìm ai mà tóc vờn trong lá
Nhớ ai mà vàng thu tóc phai
Mai em về gọi tình
trong mơ
Vẽ nhớ nhung, vẽ nỗi đợi chờ
Vẽ mắt mù sương đêm nguyệt lặn
Vẽ vòng tay lạnh buốt trong mưa
Mai em về thấy gì
không em
Mùa thu trong mắt có còn xanh
Nhớ chăng giọt nắng vườn xanh cũ
Nhớ chăng lời thơ hồng trong tim
Lê Văn Trung
EM VỀ TRONG MƯA
Hôm em về trời giăng mưa
Thịt da lụa mỏng sững sờ nồng hương
Tay thơm ngát nhánh tình hồng
Áo ơi mỏng quá những dòng thơ tôi
Hôm em về mưa đang rơi
Để trăm sợi nối đất trời vào thơ
Môi người ngậm cả cơn mơ
Mưa như dòng ngọc hai bờ vai ngoan
Hôm em về mưa hay sương
Hay trăm năm mộng nghìn phương gọi về
Em ơi kín một vòng tay
Mà nghe thương nhớ những ngày tình xa.
Lê Văn Trung
EM VỀ VI DIỆU BÓNG XUÂN SANG
Trời đất cũng không đành phụ rẫy
Cho ta vàng với cánh mai vàng
Cho ta xanh với lòng xuân mới
Và nắng hồng thơm hương phấn son
Em cười một đóa trăng hồng ngọc
Gió cũng trầm hương áo lụa là
Em về! Như bóng chim huyền thoại
Nhiệm mầu đậu giữa giấc mơ ta
Trời đất cũng mở lòng ân điển
Cho ta về tắm bến xuân người
Ta nghe rộn rã từng con sóng
Một thời hoa mộng tuổi đôi mươi
Em về áo đính sương như ngọc
Và tấm lòng xưa cũng tỏa hương
Ta thấy màu xuân trên suối tóc
Vàng ươm như sắc thắm mai vàng
Trời đất cũng không đành phụ rẫy
Em về! Vi diệu! Bóng xuân sang!
Lê
Văn Trung
No comments:
Post a Comment