Monday, September 21, 2020

Hạt muối – Hãy bắt đầu cuộc rong chơi ngậm ngùi – Hãy đắp giùm tôi một lá cờ - Hãy mang giùm ta nhẹ bỗng một trái tim – Hẹn về - Hiến Dâng - Hình như – Hình như giữa cơn say

 Hạt muối – Hãy bắt đầu cuộc rong chơi ngậm ngùi – Hãy đắp giùm tôi một lá cờ - Hãy mang giùm ta nhẹ bỗng một trái tim – Hẹn về - Hiến Dâng - Hình như – Hình như giữa cơn say

 HẠT MUỐI

Không chờ đợi cho tròn câu duyên nợ
Ta bỏ đi Người cũng vội qua sông
Ta bỏ đi mà lòng ta ở lại
Người qua sông Con nước chảy ngược dòng

Rồi một hôm trên dặm trường dong ruổi
Ta ngậm ngùi tìm lại bến sông xưa
Thì dòng sông đã mấy mùa bồi lở
Thuyền nhổ neo trôi giạt phía xa mờ

Lòng những tưởng chuyện mất còn dâu biển
Ta và người là cát bụi trần gian
Sao vẫn nghe tận đáy đời biển mặn
Hạt muối còn đau buốt nỗi chia tan

Dẫu biết rằng ta Chỉ là lữ khách trần gian.

                   Lê Văn Trung


HÃY BẮT ĐẦU CUỘC RONG CHƠI NGẬM NGÙI

Hãy bắt đầu thôi em chớ để
Ngày vui ngắn quá dưới tay Người
Ta ném trăm năm vào một cõi
Nối tình dâu biển để rong chơi

Nhân gian sâu thẳm rừng gai độc
Em nở cho ta một đóa hồng
Ngày mai có ngã bên triền dốc
Ta nhìn máu đỏ thắm hư không

Giọt lệ sầu xưa em cứ khóc
Mắt người thiên cổ bến mờ sương
Ta rót tràn ly màu ngọc bích
Tràn ly từng giọt tình bi thương

Hãy bắt đầu thôi ngày sắp hết
Chiều hoang lịm ngắt bóng mây tàn
Ta tụng dăm câu bùa chú lạ
Em về nhung lụa trắng màu tang

Trăm năm thôi cũng đành gang tấc
Ta sóng bờ khuya mỏi mạn thuyền
Chút sắc hương thừa em cứ để
Tan vào ta nỗi ngậm ngùi riêng

Hãy bắt đầu thôi ngày sẽ trôi
Hồn thiên thu lạnh lẽo bên trời
Ngọn gió oan khiên nào thổi tới
Lệ có còn xanh đôi mắt người

Hãy bắt đầu thôi, hãy bắt đầu
Ta dìm ta trong vũng tình sâu
Nghe vỡ buồng tim bung dòng máu
Chảy siết đời qua cuộc bể dâu

                          Lê Văn Trung

Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán 2008


HÃY ĐẮP GIÙM TÔI MỘT LÁ CỜ


Hãy đắp giùm tôi một lá cờ
Nấm mộ vùi nông chiều tháng tư
Anh chết bên đường không tên tuổi
Mặt đất còn đen giọt máu khô

Hãy đắp giùm tôi một lá cờ
Anh chết bình yên không hận thù
Anh chết sững sờ
Như cái chết
Chỉ là thảng thốt giữa cơn mơ

Hãy đắp giùm tôi một lá cờ
Xé áo trận làm chiếc khăn sô
Giọt lệ xót thay lời tri biệt
(Không biết hồn anh có nhớ nhà?)

Hãy đắp giùm tôi một lá cờ
Nấm mồ lịch sử tự ngàn xưa
Bao nhiêu xương máu vô danh ấy
Hãy đắp giùm tôi một lá cờ.

      Lê Văn Trung


HÃY MANG GIÙM TA NHẸ BỔNG MỘT TRÁI TIM

Ôi lũ chim sáng nay sao cứ rộn ràng
Cứ ríu rít cứ tung tăng bay lượn
Cứ làm vỡ những giấc mơ, cứ làm rung những tiếng đàn trong trái tim ngủ muộn
Cứ nói với nhau những lời trong vắt của bình minh
Như của một thời em đã nói yêu tôi
Và của một thời hoa cỏ cũng reo vui
Trong đôi mắt thần tiên long lanh lời hương trầm ngọc biếc

Ôi lũ chim sáng nay làm như tôi đang vô cùng hạnh phúc
Cứ làm như tôi đang gõ nhịp hát theo người
Làm như tôi cũng đang tung cánh bốn phương trời
Bay trong cõi tình xanh thơm tho mùi hoa huyền nữ
Làm như tôi đang thênh thang khắp núi đồi
Khắp thảo nguyên trắng bừng hoa nở
(Ngày tôi yêu em ai đã thắp triệu vì sao!)

Này lũ chim ngoan ơi cho ta gửi một câu chào
Cho ta gửi hồn ta trên đôi cánh mỏng
Cho ta gửi tình ta trong tiếng líu lo như tiếng đàn nhịp trống
Cho ta gửi thơ ta trên những chiếc lông mềm

Hãy mang giùm ta đi nhé nhẹ bổng một trái tim.

                        Lê Văn Trung

HẸN VỀ

Có lẽ mai kia hay mốt nọ
Con đường mù bụi một mình ta
Nón lá gậy tre, hồn rách vá
Ta đi tìm lại bóng quê nhà

Huỳnh Dương đâu cũng là quán trọ
Còn hơn ngàn dặm cõi mù xa
Có lẽ tình cờ ta gặp lại
Một màu hoa đã chớm úa tàn

Và tiếng ai buồn qua vách lá
Ngọn đèn khuya khơi muộn tình xuân
Những mãng rêu phong tường ngói cũ
Những bờ tre ngã bóng triền sông

Những màu sương bạc vương trên tóc
Những sắc mây tan dọc mé rừng
Biết đâu hiu hắt lòng thơ cũ
Nhan sắc xưa còn đọng chút hương

Và biết đâu trên nền gạch vỡ
Ta tình cờ nhặt chút màu xưa
Để một thoáng mù trong cõi nhớ
Tóc người chảy ướt buổi chiều mưa

(Tóc người một thuở hoang đường ấy
Biết chảy về đâu những bến bờ)
Nơi góc quán bên đường quạnh quẽ
Có một người ngồi đợi, mù tăm

Và một người muôn trùng dặm mỏi
Hẹn trở về cạn chén trăm năm
Tay cầm chéo áo lau đôi mắt
Chợt thấy màu trăng cũ úa vàng

Tay cầm chéo áo lau đôi mắt
Lòng chợt mù sương một nẻo về
Còn ai xuôi ngược phương trời cũ
Mai này xin hẹn bến tình quê

Cho dẫu thân tàn, hồn rã mục
Và đời đã vạn ngã phân ly
Ta về để thấy ta còn lại
Một chút tro than lạnh bếp chiều

Một chút tiếc thương màu trẻ dại
Đôi lời hò hẹn đã xanh rêu
Ta về, cô quạnh, đường xa ngái
Gió lụy phiền xưa thổi hắt hiu

Bóng ta với bóng mây đầu núi
Cứ chập chờn quanh những dốc đèo.

                 Lê Văn Trung - 2013


HIẾN DÂNG

Chạy theo những bóng mây chiều
Anh đem tuổi trẻ gửi vào giấc mơ
Hiến dâng trọn một đời thơ
Anh trôi về tận bến bờ vô biên
Và dâng trọn trái tim mình
Vào tim trời đất ấm tình nhân gian

Những xuân xanh
Những thu vàng
Những đông xám
Những hạ nồng hương sen
Anh về theo ánh sao đêm
Anh chìm trong những mùa trăng nguyệt hồng

Trải vào thơ vẹn tấm lòng
Gửi vào em cả linh hồn nguyên xuân.

Lê Văn Trung 7.11.19


HÌNH NHƯ

Hình như cơn gió mùa xa vắng
Gửi lại hoàng hôn trong mắt người
Mây cũng xa xăm chiều quên lãng
Gửi sợi vàng phai trên áo ai

Hình như giọt nắng mùa thu cũ
Đọng lại u hoài trên lối xưa
Người cầm hạt nắng mà thương nhớ
Những hắt hiu dài theo giấc mơ

Trên cành soan úa, đôi chim nhỏ
Ủ mỏ vào nhau mà thở dài
Hình như nỗi nhớ bầm trong máu
Gần nhau mà quay quắt nhớ nhau

Mây bốn phương hoài mây lãng du
Mây còn gửi lại một cơn mơ
Ai về phơi mỏng tình nhung lụa
Cho tóc huyền xưa chảy mấy bờ

Hình như người cũng từ xa vắng
Gửi lại trong chiều tôi thoáng hương
Buổi trăng vừa khuyết lòng quên lãng
Còn nở vào tôi một đóa hồng.

                                Lê Văn Trung


HÌNH NHƯ GIỮA CƠN SAY


Tôi chờ đợi? Không! Tôi không hề chờ đợi.
Những lãng quên che kín một khung trời
Và em nữa! Chưa bao giờ mong mỏi
Cuộc tương phùng như rượu chảy đầy vơi

Tôi chờ đơi? Không! Chờ đợi ai? Mòn mỏi
Cuộc biển dâu Ồ! Dâu biển Tang thương!
Thì nước mắt có nghìn năm. Em hỡi!
Chảy về đâu cho lấp kín đoạn trường?

Tôi chờ đơi? Không! Bến đời trăm bến
Bến Tầm Dương?  Ghé lại bến sông nào?
Đừng hò hẹn Đừng bao giờ hò hẹn!
Lệ ân tình là lệ của chiêm bao.

Tôi chờ đợi? Không! Giấc mơ đời là mộng
Còn gì đâu mà lệ chảy muôn màu

                         Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment

Ru

  RU Ngủ đi tôi Ngủ đi thôi Đêm sâu hun hút Đêm dài mênh mang Thắp chưa tàn một nén nhang Tôi cầu xin chút bình an cuối cùng Ngủ đi em Mộng ...