CÂU THƠ ĐỂ LẠI
Người về thì để lại đây
Câu thơ tôi viết tự ngày còn xanh
Mang đi đâu cho tội tình
Bỏ rơi bỏ rớt vòng quanh kiếp người
Thà còn đây Thơ và Tôi
Với đêm sâu thẳm với trời mù sương
Câu thơ ngày ấy nồng hương
Tôi ươm cho nở nụ hồng chờ xuân.
Lê Văn Trung
Người về thì để lại đây
Câu thơ tôi viết tự ngày còn xanh
Mang đi đâu cho tội tình
Bỏ rơi bỏ rớt vòng quanh kiếp người
Thà còn đây Thơ và Tôi
Với đêm sâu thẳm với trời mù sương
Câu thơ ngày ấy nồng hương
Tôi ươm cho nở nụ hồng chờ xuân.
Lê Văn Trung
CHIỀU ĐÃ SƯƠNG
CHO KỊP DÒNG SINH TỬ
khi khát đói là khi ta đắm đuối
giữa một trời rực lửa cháy đam mê
ta bão táp ta lộng ngời tia chớp
ta tuôn trào ta cuồn cuộn giăng mưa
ta đứng giữa một bình minh rất lạ
mặt trời hồng như một ĐÓA TRẦN GIAN
ta đứng giữa một đêm rằm sen hạ
mặt trăng hồng như một ĐÓA HỒNG NHAN
khi khát đói là khi ta ngưng thở
dồn vô biên trong một trái tim nồng
máu sẽ vỡ cho kịp DÒNG SINH TỬ
ôi những dòng vi diệu của hư không
thiên thu hỡi! triệu vì sao bừng nở
soi vào đêm ta, một bóng con người
đang đứng giữa một vòng vây sinh diệt
nguồn đam mê cuồn cuộn chảy không nguôi.
Lê Văn Trung 11.04.2021
Chuyện Với Dòng Sông
Chiều đã sương và lòng
trắng mây
Người về rêu bạc phía hiên Tây
Tay cầm sợi tóc nương theo gió
Sợi tóc buồn vương tiếng thở dài
Chiều đã sương và lòng nắng tàn
Người về ly rượu thoáng phai men
Môi chạm mùi hương màu son cũ
Chợt nhớ chiều thu áo lụa vàng
Chiều đã sương và lòng chớm khuya
Có dòng trăng lạnh chảy trong mơ
Người ngồi soi bóng vào đêm quạnh
Nghe tiếng nghìn xưa chuyển bước về
Chiều đã sương, lòng đêm rất dài
Hương mùa hoa cũ chớm phôi phai
Người về tay gõ niềm quên lãng
Chợt thấy lòng trôi theo bóng mây
Lê Văn Trung
Người về rêu bạc phía hiên Tây
Tay cầm sợi tóc nương theo gió
Sợi tóc buồn vương tiếng thở dài
Chiều đã sương và lòng nắng tàn
Người về ly rượu thoáng phai men
Môi chạm mùi hương màu son cũ
Chợt nhớ chiều thu áo lụa vàng
Chiều đã sương và lòng chớm khuya
Có dòng trăng lạnh chảy trong mơ
Người ngồi soi bóng vào đêm quạnh
Nghe tiếng nghìn xưa chuyển bước về
Chiều đã sương, lòng đêm rất dài
Hương mùa hoa cũ chớm phôi phai
Người về tay gõ niềm quên lãng
Chợt thấy lòng trôi theo bóng mây
Lê Văn Trung
CHIM KHÁCH
Người đã không về
thì đành vậy
Hình như chim khách báo tin nhầm
Cánh cổng đợi chờ
không ai khép
Rêu bám xanh màu của lãng quên
Người đã không về
câu hò hẹn
Là chuyện thuyền quên những bến sông
Là chuyện bèo mây quên dòng nước
Trôi để mà trôi, chẳng bận lòng
Người đã không về
lời ai hát
Cây khế buồn nghe tím cả chiều
Có lẽ mai này hoa tím rụng
Hương còn nhuộm tím cả chiêm bao
Người đã không về
khu vườn cũ
Có một vầng trăng mãi khuyết rằm
Có con chim khách ngang đầu ngõ
Không hiểu vì đâu cứ báo nhầm.
Lê Văn Trung
Người đã không về
thì đành vậy
Hình như chim khách báo tin nhầm
Cánh cổng đợi chờ
không ai khép
Rêu bám xanh màu của lãng quên
Người đã không về
câu hò hẹn
Là chuyện thuyền quên những bến sông
Là chuyện bèo mây quên dòng nước
Trôi để mà trôi, chẳng bận lòng
Người đã không về
lời ai hát
Cây khế buồn nghe tím cả chiều
Có lẽ mai này hoa tím rụng
Hương còn nhuộm tím cả chiêm bao
Người đã không về
khu vườn cũ
Có một vầng trăng mãi khuyết rằm
Có con chim khách ngang đầu ngõ
Không hiểu vì đâu cứ báo nhầm.
Lê Văn Trung
CHO KỊP DÒNG SINH TỬ
khi khát đói là khi ta đắm đuối
giữa một trời rực lửa cháy đam mê
ta bão táp ta lộng ngời tia chớp
ta tuôn trào ta cuồn cuộn giăng mưa
ta đứng giữa một bình minh rất lạ
mặt trời hồng như một ĐÓA TRẦN GIAN
ta đứng giữa một đêm rằm sen hạ
mặt trăng hồng như một ĐÓA HỒNG NHAN
khi khát đói là khi ta ngưng thở
dồn vô biên trong một trái tim nồng
máu sẽ vỡ cho kịp DÒNG SINH TỬ
ôi những dòng vi diệu của hư không
thiên thu hỡi! triệu vì sao bừng nở
soi vào đêm ta, một bóng con người
đang đứng giữa một vòng vây sinh diệt
nguồn đam mê cuồn cuộn chảy không nguôi.
Lê Văn Trung 11.04.2021
Chuyện Với Dòng Sông
Qua cầu
Thầm hỏi Sông ơi!
Qua tôi mấy nhịp mà rời rã trôi
Về đâu?
Chảy mấy Phương Người?
Về đâu?
Tôi một Phương Trời
một tôi
Sông ơi
Bên lỡ
Bên bồi
Về đâu?
Con sóng bời bời tìm nhau.
Lê Văn Trung
Thầm hỏi Sông ơi!
Qua tôi mấy nhịp mà rời rã trôi
Về đâu?
Chảy mấy Phương Người?
Về đâu?
Tôi một Phương Trời
một tôi
Sông ơi
Bên lỡ
Bên bồi
Về đâu?
Con sóng bời bời tìm nhau.
Lê Văn Trung
Còn Đâu Tiếng Pháo Giao Thừa
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
Cha mẹ sinh con
Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
Chiều ba mươi tết?
Thôi đành vậy!
Dẫu có về?
Hay không?
Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.
Lê Văn Trung
Còn Lại Câu Thơ
Câu thơ viết đã mười năm
Bỏ quên trong cõi mù tăm kiếp người
Dọc đường cát bụi rong chơi
Nhặt câu thơ cũ nhớ lời hẹn xưa
Hẹn dòng sông
Hẹn con đò
Với bông lau trắng ven bờ sóng reo
Hẹn cùng biếc cỏ xanh dâu
Thuyền ai bến đậu giang đầu chờ ai
Hẹn với gió
Hẹn cùng mây
Chắp đôi cánh mỏng mà say giang hồ
Mười năm còn lại câu thơ
Ngỡ như nguyên vẹn giấc mơ ban đầu.
Lê Văn Trung
(Mùng Bốn Tết Nhâm Dần)
Câu thơ viết đã mười năm
Bỏ quên trong cõi mù tăm kiếp người
Dọc đường cát bụi rong chơi
Nhặt câu thơ cũ nhớ lời hẹn xưa
Hẹn dòng sông
Hẹn con đò
Với bông lau trắng ven bờ sóng reo
Hẹn cùng biếc cỏ xanh dâu
Thuyền ai bến đậu giang đầu chờ ai
Hẹn với gió
Hẹn cùng mây
Chắp đôi cánh mỏng mà say giang hồ
Mười năm còn lại câu thơ
Ngỡ như nguyên vẹn giấc mơ ban đầu.
Lê Văn Trung
(Mùng Bốn Tết Nhâm Dần)
No comments:
Post a Comment