Sunday, September 20, 2020

Những điều chưa nghĩ tới - Những đốm lửa của niềm tin - Những Dòng Sông Tôi Và Em – Những mảnh vụn rời - Niềm tin

 Những điều chưa nghĩ tới - Những đốm lửa của niềm tin - Những Dòng Sông Tôi Và Em – Những mảnh vụn rời - Niềm tin     

NHỮNG ĐIỀU CHƯA NGHĨ TỚI


khi gặp Duy ở đám cưới con trai Đynh Trầm Ca
không nghĩ đó là cuộc hội ngộ sau cùng
nên chưa nói lời vĩnh biệt
nên chưa hỏi ngày mai về đâu
nên chưa gửi lời chúc phúc bình an
nên chẳng hỏi ngày mai thế nào
chúng ta vô tình chúng ta dửng dưng
cái bắt tay bình thường
ánh mắt nhìn bình thường
cái mỉm cười bình thường
giống như cuộc sống vẫn bình thường
không ai biết dưới cái lớp váng bình thường
ẩn chứa điều gì
không ai biết đằng sau cái vỏ xác thịt của đời người
ẩn núp cái bóng của sự hủy diệt
lúc bắt tay Duy lúc nói lời chào bình thường
rồi ra về
bỏ lại bàn ghế trống trơn
mỗi người một nẻo
không ai nhìn thấy ai đi về đâu
không ai nghĩ về ai ngày mai thế nào
chúng ta bị cuốn vào những điều phi lý cần thiết và không cần thiết
để rồi chưa kịp mong có một lần gặp lại
thì Duy đã bỏ đi
mãi mãi.
Lê Văn Trung


NHỮNG ĐỐM LỬA CỦA NIỀM TIN


Cám ơn em một đôi lần đã đến
Thắp giùm tôi những đốm lửa muộn màng
Cho tôi thấy bên ngoài vòng thù hận
Một con đường sẽ dẫn tới yêu thương

Cho tôi thấy dù mỏi mòn chờ đợi
Bài tình ca chảy ngọt trái tim người
Lòng góa phụ cũng xanh màu áo mới
Sắc hương xưa mầu nhiệm đóa hoa cười

Em đã đến mang theo niềm tin mới
Tàn tro tôi cũng ấm lại từng đêm
Vẫn hi vọng giữa sóng cuồng biển dội
Bến bờ ta dìu dịu gió thanh bình

Những đốm lửa sáng từ đôi mắt lệ
Từ lời im chảy nghẹn buốt trong lòng
Cho tôi thấy trong kiếp đời vong quốc
Một mặt trời hừng hực lửa phương đông.
(Gửi anh Thành Tôn)
Lê Văn Trung

NHỮNG DÒNG SÔNG TÔI VÀ EM

 

Dòng sông nào chảy qua tôi
Là dòng sông chảy ngậm ngùi trong thơ
Bóng tôi và bóng con đò
Bóng trăng lạnh phía mịt mờ bóng chim
 
Dòng sông nào chảy qua em
Là dòng sông của nhớ quên chập chùng
Bóng em và bóng mây buồn
Cứ trôi phiền muộn qua hồn sông trôi
 
Những dòng sông chảy qua tôi
Chở vào ảo vọng qua đời tàn phai
Hoang vu lau sậy hao gầy
Có nghe sóng gọi bên này bờ quên
 
Những dòng sông chảy qua em
Chở vào bèo bọt nổi chìm đời nhau
 
Sông ơi sông chảy về đâu
Mà chưa qua hết bể dâu cuộc tình
                            Lê Văn Trung

 

NHỮNG MẢNH VỤN RỜI


1/ Quanh đi quẩn lại thế mà
Bốn mươi năm ngậm ngùi qua lạnh lùng.
 
2/ Đầu hai thứ tóc trắng đen
Sợi buồn rụng xuống chưa yên phận người.
 
3/ Chuyến xe cuối một mình tôi
Ngang qua trạm vắng không người nhìn theo.
 
4/ Sương em lạnh một bờ tôi
Sông tôi lạnh một dòng xuôi muộn phiền.
 
5/ Một hôm lạc đến Đại Lào
Lá vàng Phương Bối năm nào còn bay
Đưa tay vin cội thông gầy
Hồn Du Sĩ đã cuối ngày trần gian
Lê Văn Trung
(Tháng 5 với H.Lộc, HĐ Thao, Văn Bá)


NIỀM TIN

 

Ta chân lấm em tay bùn một thuở
Chưa đủ no ngày hai bữa rau rừng
Nhưng câu hát lừng hương mùi da thịt
Vẫn nhiệm mầu nguyên vẹn tuổi thanh xuân

Ta cuốc bẩm em cày sâu gian khổ
Áo sờn vai, tình đẫm mặn mồ hôi
Nhưng mỗi đóa hồng ta vừa chớm nở
Vẫn rạng ngời lửa cháy của đôi môi

Từng ngày qua có thể từng giông bão
Đã từng phen xơ xác lá cây đời
Tim bé nhỏ đã khô từng giọt máu
Tôi và em chừng ngả giữa dòng trôi

Nhưng em hỡi đời ta là biển rộng
Và tình ta là những cánh buồm căng
Cơn sóng lạ có đôi lần giận dữ
Thuyền ta về vẫn đậu bến trăm năm.
Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment

Đường cũ người xưa

  Đường Cũ Người Xưa Con đường cũ còn nguyên từng phiến đá Hàng cây xưa vẫn xanh biếc lá giao mùa Nhưng rồi có một người không trở lại Vẫn m...