Tôi về tìm lại màu xưa - Tôi về vẽ lại giấc mơ xưa - Tôi Về Vẽ Một Cơn Mơ (2 bài) - Tôi xin gửi trái tim mình – Tôi Xin làm Một Dòng Sông – Trả - Trái Tim Tôi Tim Của Đất Trời
Tôi về tìm lại màu xưa
Con đường đi học vàng trưa tím chiều
Gió hồn tôi cũng vàng theo
Tà mây lụa mỏng vờn bay ngõ về
Con đường có rất nhiều mây
Con đường có lá rắc đầy áo hoa
Tôi về tìm lại tôi xưa
Sầu nghìn năm thổi chưa vừa lòng nhau.
Lê Văn Trung
TÔI VỀ VẼ LẠI GIẤC MƠ XƯA
Cho tôi về vẽ lại giấc mơ xưa
Trên khung vải của màu thu diễm tuyệt
Tôi sẽ pha linh hồn tôi trong vắt
Một gam màu sương khói mắt hoàng hôn
Tôi phủ màu thơ như lụa thắm hồng
Lên da thịt của đất trời trinh bạch
Tôi kẻ đường tơ lên từng sợi tóc
(Ôi tóc người một thuở rối chiêm bao)
Tôi vẽ mùi hương lên gió xôn xao
Lên xiêm áo của đêm nồng ân ái
Tôi sẽ vẽ tiếng mùa xanh réo gọi
Gọi em về hát giữa giấc mơ tôi
Gọi em về bay lượn với trăng sao
Tôi vẽ tình tôi vào đất trời vi diệu.
Lê Văn Trung
TÔI VỀ VẼ MỘT CƠN MƠ
Lê Văn Trung
TÔI VỀ VẼ MỘT CƠN MƠ
Tôi đang vẽ trái tim mình
Buồn trên chiếc lá chưa đành vàng rơi
Tôi đang vẽ mắt môi người
Lên màu mây bốn phương trời còn bay
Tôi đang vẽ mười ngón tay
Ngón cầm hạt lệ buộc hoài câu thơ
Rồi tôi vẽ nỗi đợi chờ
Sân ga chiều lạnh giọt mưa cuối mùa
Và tôi vẽ một cơn mơ
Có em về giữa bãi bờ sông tôi
Vẽ câu hát quá ngậm ngùi
Để sông tôi chập chùng trôi chẳng đành
Em ơi vẽ nốt cuộc tình
Vẽ chi nghìn nỗi gập ghềnh đời nhau!
Lê Văn
Trung
TÔI XIN GỬI TRÁI TIM MÌNH
Lê Văn Trung
TÔI XIN LÀM MỘT DÒNG SÔNG
Lê Văn Trung
TRẢ
Thôi về! Trả hết cho em
Trả đêm thiếu phụ nửa vành trăng khuya
Trả trăm năm mộng tan lìa
Câu thơ rụng giữa đầm đìa sương tan
Tôi về Trả nợ đa đoan
Trả đôi mắt thở nhuộm hoàng hôn tôi
Trả hiu hắt khóe môi cười
Trả vòng tay buổi rã rời cơn mê
Trả đi trả hết ê chề
Hết lời phụ rẫy câu thề thốt xưa
Trả người trả cả cơn mơ
Thuở quỳnh hương nụ lòng chưa ướp nồng
Trả em nguyên vẹn linh hồn
Vắt cho khô cạn nỗi buồn trong thơ.
Lê Văn Trung
TRÁI TIM TÔI, TIM
CỦA ĐẤT TRỜI
Tôi đang thở với đất
trời
Giữa bao la của cuộc đời mênh mông
Tôi đang soải cánh vô cùng
Với mây ngũ sắc chập chùng ngàn phương
Tôi đang tan vào mưa sương
Và đang bay giữa rừng hương sắc người
Tôi đang uống giọt tình vui
Từ trong mắt lệ rực ngời lửa thiêng
Tôi đang gửi trái tim
mình
Vào tim trời đất vào mênh mang đời
Em ơi hãy nở giùm tôi
Nụ hoa tình của một thời thanh xuân
Lê
Văn Trung
No comments:
Post a Comment