GIỜ THÁNH TẨY
Lê Văn Trung
Tomorrow, I will be coming back to sing in the Jungle where you, my angel babies, are crossing a deep valley, blowing on your horns and rounding up scattered white clouds to braid flowers. I will be standing on this peak. Your hands will become woods, your hair will become herbs or grass. Please hear me sing, a wild singer who sings to himself like a nomadic shepherd. Please light for me all stars when winds blow across blue cliffs when nature covers my soul completely. Please stand around me, my angel babies, and throw up flowers in holy time. I will offer you, my angel babies, many chains of diamonds made with fine poetry.
Tomorrow, I will be coming back to the Jungle where you, my angel babies, are winding your horns when the first train of day is crossing the meadow and driving away everything still entangled in my dust life and sending away all sorrows, my angel babies.
Let's wash off all dust all your marble feet, all afflictions on your starry eyes so that we can pray in waiting for reincarnation.
I will be singing along with you all songs to adore nature and adore all of you, the angel Babies who have hearts made with clouds and souls made with winds. Your heart is a sky with a full white moon. Your hands are a brook of blue pearls.
Tomorrow, I will be singing in the Jungle where you, my angel babies, are winding your horns and walking through low valley upon the first train of day crossing on the meadow.
Let's send away all bound things in my life and all sorrows of your life.
We are going to be christened (before Christmas)
Witten in Vietnamese by Le Van Trung
Translated and read by Do Dinh Tan at the Christmas party held at the Nationalities Senior Center in Philadelphia on December 23rd, 2008.
GIỌT NẮNG
Thôi người ở lạiTôi đi
Bóng chiều đã nhuộm sương đầy
Hoàng hôn
Một lần
Rồi đã qua sông
Trăm năm thôi nhé
Đục trong cũng đành
Tôi cầm giọt nắng vàng hanh
Thả rơi theo gió
Về bên xứ người
Biết đâu
Trong một góc đời
Người cầm giọt nắng
Ngậm ngùi tình xưa.
Lê văn Trung
(Để nhớ lần về Hội An, tiễn đưa một người thân ra đi vĩnh viễn, may mắn gặp được bạn thân Hoàng Lộc, 4. 10. 2022)
GIỮ DÙM TÔI EM NHÉ MỘT MÙA THU
Em giữ dùm tôi nhé một mùa thu
Sợ nắng thắm sẽ vàng phai áo lụa
Sợ sương biếc sẽ chìm trong tóc úa
Hồn tôi xưa sẽ lạc nẻo thu người
Em giữ dùm tôi nhé bóng chiều rơi
Trong mắt đợi mắt chờ loang giấc mộng
Sợ gió tương tư ru hoài trên mặt sóng
Sợ hương người tan quyện đóa quỳnh lan
Em giữ dùm tôi nhé một màu trăng
Đừng vội khuyết, đừng chìm trong sương lạnh
Đừng chênh chếch trên non ngàn cô quạnh
Cho tôi nhìn sáng rực một màu thu
Em giữ dùm tôi nhé nghìn câu thơ
Đừng vội thả theo lá mùa rơi rụng
Cho tôi trọn một đời hình với bóng
Bóng với hình như vàng đá trăm năm
Xin giữ dùm tôi như máu chảy trong tim
Như ngọc biếc là linh hồn của đá
Xin giữ cho nhau tấc lòng thiên cổ
Giữ dùm tôi, em nhé, một mùa thu.
Lê Văn Trung
GIỮA HAI BỜ CHÂN GIẢ
Ta cứ tưởng tình em là có thật
Nên một đời lận đận đuổi tìm nhau
Em lẩn khuất như mây trời xa biệt
Lá vàng khô từng chiếc rụng u sầu
Trăng vạn cổ có khi tròn khi khuyết
Ta ngậm ngùi khuyết mãi cuộc tình đau
Em lẩn khuất như mây trời xa biệt
Ta thiên thu đỉnh núi tuyết bạc đầu
Thuyền chẳng nhớ mong chi bờ bến cũ
Con nước ròng mòn mỏi sóng rưng rưng
Em có nghe trên đỉnh nguồn gió hú
Lời bi thương hun hút giữa muôn trùng
Em có nghe trong bão nguồn mưa lũ
Dòng đam mê từng mảng vỡ men tình
Ta đứng ngắm linh hồn ta vấp ngả
Bên bờ tim em quá đổi mong manh
Ta trọn kiếp chạy quanh đời vật vã
Chụp bắt hoài sương khói bụi tình xưa
Không biết nổi tình em là chân giả
Lá đời ta từng chiếc rụng theo mùa.
Lê Văn Trung (
GỌI VÓI XUÂN THÌ
Người không về, bóng nguyệt xế vào khuya
Mùi hương cũ đã vương chìm trong gió
Lòng xuân phai níu gọi vói xuân thì
Lê Văn Trung 24.03.21
No comments:
Post a Comment